Saturday 30 January 2016

“Thương thay những thế-kỷ vắng anh-hùng”



Suy Tư Tin Mừng tuần thứ 5 thường niên năm C 07/02/2016

Tin Mừng (Lc 5: 1-11)
Một hôm, Đức Giêsu đang đứng ở bờ hồ Ghennêxarét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Đức Giêsu xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simôn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.
Giảng xong, Người bảo ông Si-môn: "Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá." Ông Simôn đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới." Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
Thấy vậy, ông Simôn Phêrô sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!" Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Simôn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. Cả hai người con ông Dêbêđê, là Giacôbê và Gioan, bạn chài với ông Simôn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giêsu bảo ông Simôn: "Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta." Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.


                   “Thương thay những thế-kỷ vắng anh-hùng”
                                                           (Dẫn từ thơ Chế Lan Viên)

Anh hùng, theo nghĩa của nhà thơ, vẫn thiếu vắng. Thiếu rất nhiều. Vắng không biết bao nhiêu là bóng hình thân-quen của thời xưa/cũ. Vắng, cả vào chiều hôm biền-biệt, chốn dân-gian. Những chiều hôm trong Đạo, cả ngoài đời. Ở nơi đó, có những lãnh-tụ lâu nay nói rất nhiều. Đặc-biệt hơn, nói cả vào các dịp bầu bán, rất động sôi.
Hãy thử nghĩ xem, nếu con dân của Chúa là chúng ta có trọng trách phải đi bầu để chọn lựa thủ lãnh hàng đầu trổi bật như bên dưới, ta bầu ai: Ứng viên A, được đánh giá là một chính trị gia nổi tiếng. Nhưng hơi làm một tí đã thấy mệt. Làm gì cũng hỏi ý các nhà chiêm tinh đẩu số, rất vu vơ. Tình duyên gia đạo, thì dính líu những hai người tình. Lại mắc tật nghiện hút thuốc và rượu nữa. Rất khó chữa.
Ứng viên B, được biết từng bị đuổi sở, những hai lần. Ngủ, thì thâu đêm suốt sáng vẫn còn nấn ná mãi đến trưa. Hồi còn mài đũng quần nơi ghế đại học, ông ta lại mắc chứng nghiện thuốc phiện. Về bệnh sử, thì bác sĩ chẩn đoán là ông ta mắc chứng loạn thần kinh. Ông này cũng nghiện rượu và thuốc lá.
Ứng viên C, nổi danh cùng khắp đấng anh hùng. Huy chương chiến trận đầy nơi ngực. Ăn, thì thanh đạm. Không hút sách cũng không rượu chè. Chỉ thỉnh thoảng uống vui cùng bạn bè, một chút thôi. Tình duyên gia đạo, thì chẳng rối rắm chuyện gì cả. Vậy, ta chọn ai đây? Ứng cử viên A, ư? Tổng thống Mỹ, Franklyn D. Roosevelt đấy. Ứng viên B, ư? Đích thị thủ tướng Anh, ngài Winston Churchill. Ứng viên C? Chính ông ta, người anh hùng ma đạo Adolph Hitler, Đức Quốc Xã.
 Hẳn ai cũng đều có kinh nghiệm, thông thường các ứng viên sáng giá trong mùa bầu cử, đôi lúc lại trở thành thủ lãnh rất bê bết, ở ngoài đời. Thật lòng cảm tạ, là: Đức Kitô không hội ý quân sư Thiên triều khi tuyển chọn ứng viên tông đồ, thời ban sơ. Theo giấy bút, cả thánh Phêrô lẫn thánh Gi-cô-bê và Gio-an đều đã chẳng hề tỏ ý muốn nạp đơn xin làm tông đồ, theo chân Ngài. Nhưng Đức Giê-su cũng đã nhận ra nơi các thánh tông đồ, 3 đặc điểm cần có để trở thành vị thủ lãnh trong Đạo, đó là: sự tin tưởng, niềm hy vọng và tình thương yêu. Ba đặc điểm này, không phải các thánh đã đạt ngay khi được tuyển chọn.
Đọc Tin Mừng ta vẫn hiểu là các thánh tông đồ ít hiểu rõ những gì Đức Giê-su mặc khải. Vì không hiểu, nên các ngài thường đổi đề tài sang chuyện khác. Giống như thủ lãnh - anh hùng, cũng từng hứa hẹn rất nhiều điều, nhưng chẳng giữ được bao nhiêu. Khi gặp tình huống trớ trêu, gay go, đa số đều bỏ Thầy, chạy lấy người.
Tuy nhiên, có một điểm son mà hầu như các lãnh tụ vẫn đạt được trong thời gian đào luyện, là: có sự hỗ trợ của vị cố vấn giàu kinh nghiệm. Vị này biết rõ đệ tử mình không là người trọn hảo. Nên, đã cho người mình chọn biết rõ sự thật. Và, còn đem họ trở lại sống theo đường lối tốt lành xưa cũ. Và còn, tạo nguồn hứng khởi cho đàn em đệ tử bằng lời khuyên và gương sống tốt đẹp nữa.
 Nhiều lúc ta nghĩ, Tin Mừng bao giờ cũng đòi hỏi ta phải có lối sống khác lề lối tệ bạc mình vẫn sống. Và, chuyện này thường vẫn là sự thật hiển nhiên. Đọc Phúc âm hôm nay, ta hãy nên suy nghĩ theo cung cách nghiêm túc, không theo nghĩa đen, thì ta sẽ cảm nghiệm được điều đó.
 Để giúp ta cảm nghiệm, thánh Luca ghi lại một yếu tố rất rõ: “họ bỏ hết mọi sự mà theo Người.” Với Đức Giêsu, điều này không có nghĩa bảo rằng: thánh Phêrô từ bỏ gia đình thân thiết của thánh nhân để theo Chúa. Bằng chứng là: các tông đồ cũng vẫn trở về với công việc đánh cá, rất nhiều lần, trong suốt đường đời theo chân Chúa.
Thánh Luca còn dạy thêm: bỏ mọi sự để theo Đức Kitô là một chọn lựa rất triệt để. Dấn thân theo Chúa, là gột bỏ khỏi nơi mình những gì ngăn chặn không cho ta phục vụ Vương Quốc Nước Trời. Đổi lại, người theo chân Chúa phải là người luôn trau dồi, tu chỉnh mọi thứ ngõ hầu đưa ta vào cuộc sống hài hòa, nơi Đạo Chúa. Và, dấn bước theo chân Đức Kitô phải là hành động xuất phát từ con tim, mỗi người.
Đọc kỹ Tin Mừng, ta thấy thánh Luca cho biết nhiều vị trong Hội thánh đã quay về sống đời phải Đạo làm con Đức Chúa. Trong số ấy, có rất nhiều người vẫn còn là tội phạm. Chẳng ai mang dáng dấp vị anh hùng, hoặc thủ lãnh nơi trần gian. Chính vì thế, Hội thánh thời tiên khởi đã gặp khó khăn khi tiếp nhận các vị mới gia nhập.
Khi tuờng thuật chuyện thánh Phêrô đầy tội lỗi là thế, nhưng vẫn được Đức Giê-su mời gọi theo chân Ngài, thánh Luca muốn xác định một điều: Bất cứ ai chấp nhận bỏ lại đằng sau, quá khứ hư đốn tồi tệ của cuộc sống bê tha khi trước, vẫn được dẫn dắt trở thành môn đệ Đức Kitô. Điều này, thánh sử cũng muốn hàm ngụ rằng: ta không được phép lên án bất cứ ai được lưới cứu độ của Thiên Chúa phủ trùm.
Và, một khi đã ở trong lưới cứu độ của Đức Chúa, ta chỉ cần tin tưởng vào tình yêu thương và lòng độ lượng của Ngài. Để rồi ta sẽ lan rộng tình thương ấy bằng hành động thăm viếng giúp đỡ kẻ đau yếu lẫn người lành mạnh.
Tham dự tiệc thánh hôm nay, ta cầu mong cho Hội thánh Chúa chọn có được tinh thần khiêm hạ nhận rằng Chúa vẫn xoay chuyển lật ngược mọi phê phán của ta. Ngài sẽ thay đổi hẳn mọi lề luật, qui cách, nghị định hoặc tập tục thói quen, cùng phương sách quản trị nào của thế giới không dựa trên tình thương yêu giúp đỡ người khác.
Và từ đó, Ngài sẽ đưa ra các anh hùng lãnh tụ nào khả dĩ trưng dẫn được cho mọi người thấy chiều kích tình thương của Chúa nơi những sơ xuất, yếu mềm của con người.
Cầu mong sao, “những thế-kỷ ta đang sống dù vắng bong các anh-hùng, lãnh-tụ”, thế-giới này vẫn không để luột mất tình thương cứu-độ của Đức Chúa. Lại cũng cầu và mong, sao cho các lãnh-tụ trần-gian dù từng làm những chuyện không đáng nở mặt anh-hùng, vẫn không ngăn ta có được sự tin-tưởng, niềm hy-vọng và lòng tỏ-bày tình thương-yêu đến hết mọi người. Cả, với thế-giới ngoài đời lẫn trong Đạo.
Được như thế, ta sẽ cùng với mọi người, cả anh-hùng, lãnh-tụ lẫn dân đen, cùng hát lên lời ca đầy hy-vọng của nghệ-sĩ họ Lê sau đây:
“Mặc thế-gian tranh đua anh-hùng,
Nào nhẹ gót, ta cùng bước ra khỏi ưu-phiền.
Rời xa chốn phong-trần để sống cho tình yêu.”
(Lê Hựu Hà – Sống Mãi Với Tình Yêu)

Bởi lẽ, trong đời dù “những thế-kỷ có thiếu vắng anh-hùng” đi nữa, ta vẫn cứ thương và cứ yêu, hết mọi người, suốt mọi thời.
 
Lm Richard Leonard, sj  biên soạn
Mai Tá lược dịch.

No comments: