Suy tư Tin Mừng Chúa
Nhật Lễ Lá năm C 14/4/2019
(Lc 22: 14-23, 56)
Khi giờ đã đến, Đức Giêsu vào
bàn, và các Tông Đồ cùng vào với Người. Người nói với các ông: "Thầy những
khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình. Bởi
vì, Thầy nói cho anh em hay, Thầy sẽ không bao giờ ăn lễ Vượt Qua này nữa, cho
đến khi lễ này được nên trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa."
Rồi Người nhận lấy chén, dâng lời
tạ ơn và nói: "Anh em hãy cầm lấy mà chia nhau. Bởi vì, Thầy bảo cho anh
em biết, từ nay, Thầy không còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến khi
Triều Đại Thiên Chúa đến."
Rồi Người cầm lấy bánh, dâng lời
tạ ơn, bẻ ra, trao cho các ông và nói: "Đây là mình Thầy, hiến tế vì anh
em. Anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy." Và tới tuần rượu cuối
bữa ăn, Người cũng làm như vậy và nói: "Chén này là giao ước mới, lập bằng
máu Thầy, máu đổ ra vì anh em.
"Nhưng này bàn tay kẻ nộp
Thầy đang cùng đặt trên bàn với Thầy. Đã hẳn Con Người ra đi như đã ấn định,
nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người." Các Tông Đồ bắt đầu bàn tán với nhau
xem ai trong Nhóm lại là kẻ toan làm chuyện ấy.
“Dáng em thu nhỏ trong lời nguyện”
“Phơ phất hồn thiêng cánh bướm ma”.
Gót nhỏ lên thuyền một kiếp xưa,
Em về trăng mọc bến chân như
Người em hơi thở say mùi huệ
Mây trắng vương buồn mắt thái sơ.”
“Phơ phất hồn thiêng cánh bướm ma”.
Gót nhỏ lên thuyền một kiếp xưa,
Em về trăng mọc bến chân như
Người em hơi thở say mùi huệ
Mây trắng vương buồn mắt thái sơ.”
(Đinh
Hùng - Trái Tim Hồng Ngọc)
Trình
thuật thánh Luca, nay kể đôi điều hơi lạ về cuộc thống khổ của Chúa trong giai
đoạn chót ở đời người, như đã chép. Điều hơi lạ, còn ở chỗ thánh sử kể về tâm
trạng Chúa trầm tĩnh lặng thinh, như tâm tình đồng thuận. Trong khi thánh
Mátthêu và Máccô kể về Chúa trong trạng thái ới gọi Cha Ngài đến cứu, rồi thổn
thức: sao Cha nỡ bỏ Con, còn lẩn tránh. Trong khi, thánh Luca viết về tâm tình
Chúa thinh lặng nguyện cầu là Ngài cốt đặt mình trong tay Cha, Đấng mà Ngài hết
lòng tín thác.
Ngoài
ra, thánh Luca còn đưa cái chết của Chúa vào với truyền thống văn học La Mã và
Hy Lạp mà người người vẫn gọi đó là “cái chết rất quí tộc”. Nói cách khác,
thánh Luca xem nỗi chết của Chúa tựa hồ như cái chết của người La Mã hoặc Hy Lạp
rất tốt lành. Sự chết chóc, song hành với nỗi chết của nhà hiền triết Socrates.
Như
nhà hiền triết Socrates, Chúa chấp nhận cái chết trờ đến, nhưng Ngài không từ
khước. Và, nhờ vào cái chết cao sang, “quí phái” như thế, Ngài thứ tha hết mọi
chuyện của con người. Ngài không hãi sợ, cũng chẳng vãn than, âu sầu, thảm não
khi giáp mặt với nỗi chết, thống khổ. Tựa hồ nhà điền kinh từng chuẩn bị kỹ lưỡng
mọi chuyển biến đến với mình, Ngài vẫn sẵn sàng.
Ngài
còn đổ mồ hôi lấm bết những máu lúc Ngài tiến về phía trước, hầu đón nhận cái
chết thực sự đang đi đến. Bằng vào động thái này, Ngài chứng tỏ cho mọi người
chúng ta biết thế nào là sống vinh quang, chết cao cả.
Cái
chết của Chúa, nhìn theo cách này, lại đã mang ý nghĩa của mẫu gương lý tưởng hầu
giúp ta đi vào đoạn kết của cuộc sống, rất sẵn sàng. Và, đó cũng là ảnh hình về
cái chết của Phó tế Stêphanô từng được chứng minh ở sách Công vụ.
Người
đọc bài “Thương Khó theo thánh Luca” hôm nay có thể hiểu cung cách mà thánh
Luca trình bày về cái chết của Chúa và của chính cá nhân mình, tức là cái chết
của đấng thánh hiền quyết tâm chết cho Đạo, vì Đạo. Quả thật, Đức Chúa là Đấng
đã chết cho Đạo theo cung cách rất lý tưởng. Ngài chết, là để chứng tỏ rằng
Ngài tin vào những điều Ngài từng nói nên đã làm. Làm như thế, không có gì đáng
trách.
Và,
không có trường hợp nào xảy đến để người đời kình chống Ngài. Dưới tầm nhìn của
người La Mã, Hy Lạp cũng như Do thái và của Kinh Sách, Ngài là Đấng anh minh,
công chính vẫn rất mực. Ngài hứa đem cõi trời thiên quốc đến với những ai yêu cầu
Ngài.
Ngoài
ra, Ngài cũng là Đấng Tẩy trừ hết mọi sự. Tẩy và trừ, mọi quyền uy/bạo lực và
những gì xấu xa mà người đời vẫn tìm cách áp đảo kẻ vô tội, yếu kém, bất bạo động.
Kẻ vô tội, là người có quyền uy lạ lùng để tẩy và trừ mọi tội lỗi.
Thánh
Luca nhìn Chúa chết lặng trên thập tự nhưng, qua đó, Ngài lại đã thiết lập nên
loại hình cộng đoàn rất ư đặc biệt. Chính cộng đoàn dân con Chúa cũng đã hết
mình xả thân nguyện cầu và quyết sống theo ý Chúa; sống học hỏi kinh thánh,
chăm lo cho người sống ngoài lề xã hội, quyết tạo nơi đặc biệt cho các vị nữ phụ
mộ đạo vẫn được dân con trong Đạo coi như nhóm người rất đáng kính trọng.
Cùng
một lúc, thánh Luca còn thấy nơi thành viên cộng đoàn dân con Đạo Chúa như người
hôm nay sẵn sàng với “cái chết quí phái” là chết cho Đạo, vì Đạo nếu cần. Bởi,
cũng như Đức Giêsu, dân con Đạo Chúa tin vào những gì mình nói và hành động, rất
căn bản.
Trình
thuật buổi kiệu rước đón Chúa Vượt Qua, thánh Luca mô tả Chúa đi về Giêrusalem
không bằng xe tứ-mã hoặc song-long dát vàng rực sáng. Ngài cũng chẳng uy nghi
ngồi trên ngựa như bậc tể tướng thời đế quốc. Không thấy vua quan vương quyền,
xưng hùng xưng bá ở đâu quanh quất khi Ngài đến. Ngài đến, chỉ như nông dân tầm
thường ngồi trên lừa, đi chậm rãi. Phía trước Ngài, không là đám kỵ mã “vũ khí
đến tận răng”, mà chỉ đôi ba lũ trẻ nhỏ vui đùa, chạy nhảy.
Đi
theo Ngài, lại chẳng là đám quan quyền/phục dịch sẵn sàng nhận bàn giao việc
hành chánh/quản trị, mà là đám dân thường tâm huyết biết rõ Ngài hoạt động cho
họ, ở với họ. Đó, là cách Chúa hiện thực giữa họ theo kiểu cách rất con người.
Tất
cả mọi người nhất mực tin rằng Vinh quang Chúa nay thể hiện trọn vẹn qua việc
Ngài “cho đi” chính mình Ngài với phẩm chất rất người. Họ không tin Chúa đưa
vinh quang ấy vào chốn không lối thoát.
Nhưng
vinh quang Ngài vẫn diễn tiến theo cách cao sang, rất quí tộc. Họ tin rằng vinh
quang ấy nay trở thành mẫu gương quyết định nơi con người của Chúa bằng xương bằng
thịt; và nơi việc Ngài thực hiện công cuộc “Vượt Qua” tại chính Giêrusalem này.
Đức Giêsu Kitô Con Thiên-Chúa, nay đi vào thành thánh Giêrusalem của Chúa, đó
là thời khắc để dân con mọi người cử hành mừng kính lễ Vượt Qua đích thực, cho
đời người.
Đọc
Tin Mừng Thương Khó theo thánh Luca, người đọc sẽ nhận ra một đôi chi tiết
không thấy có ở nơi nào khác. Không thấy, cả trong Bài Thương Khó theo thánh
Máccô vốn là nguồn Tin Mừng giúp thánh Luca có hứng mà ghi chép. Đôi chi tiết ấy
là:
-Vai trò của người dân ở Giêrusalem
trên đường thánh giá Chúa đi ngang, đặc biệt là giới phụ nữ sống ở Giêrusalem;
-Lời Chúa trên thập tự cầu Cha tha thứ
cho kẻ bách hại Ngài vì họ không biết việc họ làm;
-Đối
thoại giữa hai tử tội treo cạnh thập giá Chúa;
-Chúa
quả quyết với tên tử tội đã tỏ lòng hối cải;
-Lời cầu vào lúc cuối của Đức Giêsu: Lạy Cha, con xin dâng phó hồn con trong tay
Cha;
-Đối
đáp của quần chúng chứng kiến cảnh Chúa chịu chết trên thập giá.
Trong
khi đó, thánh Luca lại đã thay thế một số dữ kiện tìm gặp ở trình thuật thánh
Máccô, đó là:
-Lời thú của viên bách quản khi thấy sự
việc diễn tiến rất rõ ràng: anh không là con dân của Đức Chúa nhưng chỉ là người
tốt, rất biết chuyện.
Ngoài
ra, một số chi tiết thấy xuất hiện ở Bài Thương Khó theo thánh Máccô, nhưng
thánh Luca lại đã bỏ sót, là:
-Trình
thuật có qui một số điều về thân phụ của Alexander và Rufus;
-Tên
gọi đồi Golgotha;
-Rượu
và nhựa thơm;
-Giờ
thứ ba;
-Tử
tội treo cạnh thánh giá Chúa, lại là các tay ăn trộm;
-Người
qua đường nhìn vào cảnh tượng đang diễn tiến, rồi cười chê;
-Lời
Chúa khóc than kêu cầu, cứ nghĩ Cha Ngài bỏ rơi.
Tựu
trung, thánh Luca tuy có dựa vào văn bản gốc về Tin Mừng Thương Khó do thánh
Máccô thuật lại, nhưng thánh Luca vẫn diễn tả mọi việc theo phong thái của
riêng mình.
Lm Kevin O’Shea, CSsR
________________________________________________________________________________________________________________
No comments:
Post a Comment